Có một số người, tuổi trẻ bất khả chiến bại, cuộc sống rất tươi đẹp, nhưng lại không nhận ra ở phía sau, cha mẹ đang âm thầm nuôi dưỡng, vất vả từng ngày để mình có một cuộc sống tốt hơn.
Lúc trước, nói chuyện với một người bạn, anh cùng một người em đi Hokkaido Nhật Bản du lịch. Tôi hỏi họ đi chơi có vui không, anh ấy bảo rằng vì hai anh em không có cùng suy nghĩ nên thành ra đi chơi cũng không vui lắm. Anh ấy nói cụ thể với tôi rằng, vì em trai nằng nặc đòi cha mẹ cho đi chơi Nhật Bản, mẹ không yên tâm nên mời thêm mấy người bạn cùng đi. Điều kiện gia đình anh cũng không phải giàu có, em trai mới học đại học, cũng chưa thể kiếm tiền, nhưng nó lại có bản lĩnh tiêu tiền như rác. Hôm đến Nhật, đồ ở đấy giá rất đắt, một quả dưa đỏ cũng phải đến hơn một trăm ngàn.
Anh ấy hỏi tôi: “Cậu có đồng tình với một đứa trẻ bản thân không kiếm được tiền, điều kiện gia đình không khá giả, mà không biết tiết kiệm, lúc khát nước không mua nước mà mua dưa đỏ ăn không?” Đứa trẻ này đã khiến cho tôi nhớ tới một câu:
⌈Trong khi cha mẹ còn đang khó nhọc, bạn lại theo đuổi những lý tưởng xa xôi⌉.
Những người như vậy xung quanh ta rất nhiều. Một người bạn khác của tôi, điều kiện gia đình rất đỗi bình thường, nhưng cuộc sống lại rất “cao cấp”. Cô ấy chê cơm hộp ở cơ quan khó ăn, ngày nào cũng đi ăn cơm trưa ở quán, buổi chiều còn gọi thêm cốc trà sữa mấy chục ngàn mang đến tận nơi. Lúc đi dạo, cô ấy hầu như toàn kéo tôi vào những tiệm ăn sang trọng, đắt tiền. Đi du lịch, cô ấy tìm những nơi bán đồ lưu niệm giá cao, đều là những đồ phải chi hào phóng, tiêu tiền như nước. Đậu phụ thối không được xem là món ngon, cô ấy thử một miếng rồi nhổ ra, cau mày ghê tởm rồi ném đi.
Chúng tôi đều không dám khuyên cô ấy tiêu tiền đừng quá lãng phí, mỗi lần cố gắng khuyên nhủ, cô ấy đều liếc mắt không hài lòng và tự tin nói hai câu châm ngôn của mình.
Câu đầu tiên: “Là con gái thì phải được phú dưỡng”.
Câu thứ hai: “Đi chơi thì phải vui, đừng bận tâm đến tiền”.
Dường như khi khuyên cô nên chi tiêu tiết kiệm, thì trong mắt cô tôi lại trở thành một người quá keo kiệt mất rồi. Tôi vốn dĩ cho rằng nhà cô ấy rất có điều kiện, cho đến một lần đến nhà cô ấy chơi. Cô sống trong một ngôi nhà ở ngoại ô thành phố, cũ kĩ ẩm thấp, vừa hẹp vừa nhỏ, phải đi lên một cái cầu thang rất dốc. Bà nội cô mặc áo đồng phục của cô từ hồi cấp ba, ngồi trong nhà nhặt rau. Cô ấy hỏi bà sao không đi chơi bài, bà nói: “Hai hôm nay bà đánh thua mấy trăm ngàn, hôm nay chẳng vui nữa nên không chơi”.
Lúc tôi dùng nhà vệ sinh, bà không quên dặn tôi dùng thùng nước đã dùng rồi để dội, đừng bấm nút xả, nước tràn ra rất tốn tiền. Đúng là kiểu tiết kiệm của người già, nhưng lại đưa từng đồng tiền bán rau tiết kiệm được cho cháu gái xa hoa.
Lúc ăn cơm trưa cùng bố mẹ cô ấy, bố cô: “Chú không hi vọng nó có thể kiếm tiền nuôi gia đình, chỉ cần nó có đủ tiền để chi tiêu là được rồi”.
Sau đó, cô ấy hẹn chúng tôi kì nghỉ đi du lịch, nói với chúng tôi mùa đông rất lạnh, cô ấy chuẩn bị mua xe, gia đình cũng đồng ý cho cô ấy mua. Nghe xong chuyện này, tôi chỉ biết mỉm cười, không biết nên trả lời như thế nào.
Bạn ạ, cuộc sống này chúng ta làm lụng vất vả, rồi khi tự cho mình một chút hưởng thụ là không có gì sai. Chẳng hạn như những tháng ngày làm việc đầy áp lực, chúng ta tự thưởng cho nhau một bữa ăn ngon hay một bộ quần áo đẹp để đền đáp công sức mà mình bỏ ra là điều không đáng chê trách. Nhưng khi chúng ta sống quá xa xỉ so với điều kiện hoàn cảnh cho phép thì thật đáng trách. Khi cảm thấy rằng cuộc sống của mình thật thoải mái thì ở phía sau có thể cha mẹ bạn đang phải cúi mình, một nắng hai sương, chắt chiu từng đồng bạc tích góp, để giúp cho cuộc sống của bạn hạnh phúc hơn. Khi bạn cảm thấy bữa ăn của mình thật đơn giản thì có thể ở phía sau mẹ bạn phải làm lụng rất nhiều mới kiếm được số tiền bằng bữa ăn của bạn. Vậy nên hãy biết sống tiết kiệm và nghĩ đến sự vất vả của cha mẹ bạn. Dù gia đình bạn giàu có hay bình thường, cũng nên quan tâm và lo lắng cho cha mẹ nhiều hơn một chút. Họ đã dành cả tuổi xuân của mình để nuôi dưỡng con cái thành người, dù khó khăn cũng mong cho con mình bằng bạn bằng bè. Cuộc sống này đầy ồn ã và bất trắc, không ai biết được tương lai sẽ xảy ra điều gì, vậy nên hãy chăm lo thật tốt cho gia đình bạn ở hiện tại, có như vậy cuộc sống của bạn sẽ đầy đủ và trọn vẹn hơn.
Thanh Thiên
⇒ Rớt nước mắt với chuyện người mẹ bất chấp bệnh tật hàng ngày đi xin gạo để nuôi con ăn học